Thơ của Thiện Tâm
CHÂN DUNG TỰ HOẠ
Tuổi dù lục thập, vẫn không già,
Ăn uống hơi nhiều cũng mập ra .
Bốn mắt trông trời trông thấp thoáng,
Nửa đời đọc sách đọc khề khà .
Nội công muốn tập, duyên chưa tới,
Dịch lý mong tìm, cửa chẳng qua .
Bắt chước người xưa nay tự hoạ,
Năm mươi sáu chữ vẽ tranh ta .
ĐÊM NGHE TIẾNG ĐỘC HUYỀN CẦM
Trong tĩnh mịch canh thâu
Quê hương trổi tiếng sầu
Ôi trùng trùng tâm sự
Nỗi niềm biết gởi đâu ?
Thương đời lắm bể dâu
Lá thu phai phai mầu
Trăng tà nghiêng nghiêng bóng
Mây nhẹ trôi trên lầu
Thánh thót trong đêm vắng
Tiếng độc huyền nỉ non
Tình quê bao sầu lắng
Nước chảy trên đá mòn
Cung cầm luôn réo rắt
Tơ lòng như se thắt
Trong đêm trường miên man
Giai nhân ngồi đánh đàn
Thiên Tâm
(BS Đặng Phương Trạch)